-
62- TANT QUE MES YEUX POURRONT LARMES ÉPANDRE- TÔN THẤT PHÚ SĨ
TANT QUE MES YEUX POURRONT LARMES ÉPANDRE
*
Tant que mes yeux pourront larmes épandre
A l'heur passé avec toi regretter,
Et qu'aux sanglots et soupirs résister
Pourra ma voix, et un peu faire entendre ;
*
Tant que ma main pourra les cordes tendre
Du mignard luth, pour tes grâces chanter ;
Tant que l'esprit se voudra contenter
De ne vouloir rien fors que toi comprendre,
*
Je ne souhaite encore point mourir.
Mais, quand mes yeux je sentirai tarir,
Ma voix cassée, et ma main impuissante,
*
Et mon esprit en ce mortel séjour
Ne pouvant plus montrer signe d'amante,
Prierai la mort noircir mon plus clair jour.
*
Louise LABÉMỘT CÕI THIÊN THU
*
Khi mắt em vẫn rơi dòng lệ tủi
Nghĩa là còn nuối tiếc tháng ngày qua
Khi hồn em vẫn thở dài trong cô quạnh
Là em đang nức nở một niềm đau
Trên phím ngà , em buông từng nốt nhạc
Để ru hồn thương tiếc cuộc tình xưa
Nỗi nhớ nhung vẫn réo gọi trong mơ
Rồi không hiểu tại sao mình chia cách
*
Em cầu mong cho tình mình chưa chết
Nhưng nhìn lại mình , nước mắt đã cạn khô
Giọng nói đã khàn , bàn tay run rẩy
*
Thân xác này vẫn còn trên cõi thế
Nhưng tình em đã chết tự bao giờ
Xin nguyện cầu , một buổi sáng tinh mơ
Em nằm im , yên lành trong giấc ngủ
Hồn bay về một cõi thiên thu*tôn thất phú sĩ - phỏng dịch
Bài thơ phỏng dịch số 62/100
-
Commentaires